Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013

HAI BÀI THƠ : NHÌN VÀ NHỊP CỦA NHÀ THƠ VIỆT PHƯƠNG

Hai bài thơ Nhìn và Nhịp của nhà thơ Việt Phương (cựu thư ký của Thủ tướng Phạm Văn Đồng ) đã vẽ nên bức tranh toàn cảnh của XHVN thời kỳ bao cấp và thời kỳ "đổi mới” dưới sự lãnh đạo “tài tình và sáng suốt” của “Đảng ta”, “Đảng của CNMLN, chủ nghĩa anh hùng cách mạng – đỉnh cao trí tuệ loài người, Đảng làm ra ánh sáng …” dẫn dắt nhân nhân ta xây dựng “thiên đường của chủ nghĩa xã hội”.Tôi xin đăng lại hai bài thơ này để mọi người quan tâm và suy ngẫm “ Cuộc đời này khốn nạn hay diệu kỳ - Trắng trong hay rữa thối”.
Nhìn !
Thơ : Việt Phương
Một đêm anh đã ngồi bên em dưới vầng trăng
Mà anh muốn lưỡi liềm
Có phải bây giờ em đã biết
Những gẫu nhiên nuôi hờ ta sống
Và những đương nhiên đang giết dần ta chết
Sẽ đến một thời em biết thêm
Những tình cờ có nanh vuốt đen
Và vòm sáng quanh đường viền hy vọng
Cái bay bỗng trong đời, cái bò lê trong mộng
Những xấu xa độc ác tấy phồng lên khi tai nghe kể
Và những cao cả thấm vào lòng đất khi chính mắt nhìn
Lời tục tĩu trên môi cô gái hai mươi
Như tiếng trẻ thơ chơi ú tim
Còng số tám mới tinh khóa tay tên trấn lột
Trong lồng nắng giữa đường chợt báo từng tia chớp
Chuỗi cười ở một đầu suối Trường sơn lanh lãnh
Trong những chiếc xe ca chặt ních
Móc ngoặc, hối lộ, ăn cắp,buôn lậu chửi thề
Chợt lung linh một khuôn mặt yêu thương
Trong ánh nắng vàng mua thu sóng sánh
Sự sa đọa của một cán bộ mấy chục năm tuổi Đảng
Sự tráo trở nhăn nhở của một con phe
Sự phè phỡn láo xược của một gã đầu cơ đĩ thỏa
Sự bệ rạc của một người đàn bà có đủ cả cháu nội, cháu ngoại
Sự nịnh bợ hèn hạ của một thanh niên khôi ngô
Sự dối trá bịp bợm của một nhà thơ tài kĩ xảo
Sự lừa đảo trắng trợn của một gã trí thức gọng kính vàng
Tất cả có cái gì giả nồng nặc giả tanh tưởi
Giả như một bộ phim con lợn quay quá dài
Như một trò đùa dai vô duyên
Đôi má xanh gầy thiếu ăn sạm lại mơ màng của em rất thật
Đôi mắt từng trải đau đớn thơ gây to đen của em rất thật
Cuộc đời này rất thật
Như em.
( Bài thơ được chép lại trong Tạp chí văn nghệ quân đội vào hè năm 1987 )

Nhịp !
Thơ : Việt Phương
Rơi mộng mị dọc đường hành quân
Vầng trăng này toàn phần hay một nửa
Lá thay mùa xào xạc ngoài sân
Đêm Hà Nội lại thơm mùi hoa sữa
Nắng lung linh và mây nhỡn nhơ
Cứ bình thản thế ư ?
Ngọn cỏ
Cứ bang khuâng thế ư ?
Ngọn gió
Cứ gian hùng thế ư ?
Ngọn lưỡi giết người bằng vu vạ
Cứ sâu độc thế ư ?
Ngọn bút giết người bằng câu chữ
Cứ trắng trợn thế ư ?
Ngọn đòn giết người bằng quyền thế
Hay con thú chỉ là con người xấu hổ
Hay con người chỉ là con thú tha hóa
Mùa thu về dịu tỏa trong sương sớm Hồ Tây
Chuyện hàng ngày đổi mới và cải tổ
Cái gì hình thành, cái gì tan vỡ
Thông tin ba bề bốn bên bùng nổ
Ta mò tìm trong một mớ nhập nhằng
Cổ hủ nghiến răng căm phẫn lên đành đạch
Ngu dốt hung hăng, cơ hội lăng xăng
Coi chừng nhân dân thành chuột bạch
Thời giao mùa nắng hanh màu hổ phách
Ta gửi người thanh bạch niềm cậy trông
Những cô gái nối nhau đi lấy chồng
Người ta sắm cúp và Ti vi đời mới
Ai ? túi bụi chống chèo
Ai ? ăn theo kiếm chác
Ai ? ngơ ngác chờ mong
Cuộc đời này khốn nạn hay diệu kỳ
Trắng trong hay rữa thối
Siêu lạm phát rãi thảm B52 trên toàn cõi
Sông dài cá lội biệt tăm
Anh hùng kẻ gian như đánh tráo lộn sòng
Biển nắng quê hương cứ mênh mông sức gió
Bẩn thỉu xấu xa chan vào cơm thiếu đói hàng ngày
Hy vọng phập phồng trong bề dày câu hỏi
Ta chọn màu pha hừng lên ngày mới
Chuếnh choáng chiều gió thổi như say
( Bài thơ được chép qua băng ghi âm tại trạm 66 Bộ quốc phòng do chính nhà thơ đọc vào cuối buổi nói chuyện về quản lý Doanh nghiệp năm 1994)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét