Thứ Tư, 18 tháng 7, 2018

Lại suy tư về bài viết "Chuyện bây giờ mới kể về bác Trương Đình Tuyển"


Vũ Mạnh Hùng



“Nhận thức mang tính gốc rễ về sự bất hạnh của người dân, có thể nói hiện đang lan tỏa và bùng phát. Sự lan tỏa và bùng phát đó, biểu hiện rõ rệt nhất trong hai năm vừa qua khi đảng thể hiện quyết tâm đàn áp dân chủ nhân quyền. Khi sự thật bị phơi bày, tội ác không thể che giấu, người dân không còn tin vào chế độ thì mọi tuyên truyền dựng thánh đều thất bại, hầu hết có tác dụng ngược, “nguy hại” hơn đối với sự kéo dài quyền lực cai trị của Đảng”. Vũ Mạnh Hùng


Tôi định dừng không bàn về chuyện “tấm gương” của “bác” Trương Đình Tuyển nữa, nhưng bài viết của tác giả Ngô Minh, đăng trên báo An ninh thế giới ngày 14/7/2018, cứ ám ảnh tôi về hình ảnh “tấm gương” của ông Trương Đình Tuyển nguyên Bộ trưởng BTM. Bởi hình ảnh đó nó nhang nhác như hình ảnh tạo dựng ông Hồ Chí Minh, khiến tôi không thể không viết tiếp về những suy tư của mình.

Sự ám ảnh khiến tôi đặt ra câu hỏi, tại sao vào thời điểm đa số người dân mất hết niềm tin vào chế độ, không còn chút tin tưởng và kính trọng nào dối với những vị lãnh đạo CS hiện nay, Đặc biệt là ở thời điểm người dân khắp các tỉnh thành cho đến mọi miền đất nước liên tục bày tỏ chính kiến, biểu tình phản đối đến mức chưa bao giờ có trong lịch sử cai trị đất nước của chế độ về dự luật Đặc khu và An ninh mạng, thì tác giả Ngô Minh lại viết về ‘tấm gương sáng ngời’ của một lãnh đạo CS?!


Thời gian mà cuộc vận động “học tập và làm theo tấm gương bác Hồ…” kéo dài hàng chục năm xem ra không còn tác dụng trước sự thức tỉnh ngày càng đông của người dân về hiện tình đất nước. Không hiểu bài viết của tác giả Ngô Minh có nằm ngoài mục đích khởi động cho một cuộc vận động sắp tới của Đảng về học tập và làm theo ‘tấm gương’ của “bác” Tuyển không?!

Phải nói vai diễn của “bác” Tuyển trong thời gian nhậm chức Bí thư Tỉnh ủy Nghệ An khá thành công. Phong cách lãnh đạo của “bác” Tuyển được người dân rỉ tai nhau, sau đó tuy có lác đác truyền thông của Đảng nhắc đến cũng đã tạo dựng được một hình ảnh người lãnh đạo có nhân cách ‘cao đẹp’ (một ông quan CS cấp cao : ‘thanh liêm, chính trực, giản dị, ham đọc, ham học, ham hiểu biết, mẫu mực, gần dân, gắn bó với dân, thương dân hơn ai hết dưới chế độ CS trừ ông Hồ …). Sau khi từ giã chức vụ ở Nghệ An, ông lại được bổ nhiệm chức Bộ trưởng BTM lần thứ hai, hình ảnh của ông già WTO lại được truyền thông của Đảng thổi lên như cồn, đã làm cho không ít người không tiếc lời ca tụng.

Thực chất “tấm gương” của ông Tuyển có đáng được ca ngợi không?! Đó là điều làm tôi không thể không “tâm tư”, bởi tôi là người đã gửi đến ông Tuyển không biết bao nhiều đơn thư tố cáo cùng tài liệu chứng cứ kèm theo về những hành vi tham nhũng,… của kẻ có chức quyền thuộc cấp dưới của ông. Thế mà, trong cả hai lần ông nhậm chức Bộ trưởng Bộ Thương mại, ông vẫn làm ngơ. Hàng chục cơ quan báo chí nhà nước và có tới 50 bài báo liên tục lên tiếng phản ánh, Thanh tra Chính phủ vào cuộc và kết luận những “nội dung tôi tố cáo là đúng”, ông cũng vẫn… làm ngơ. Thé là thế nào?

Bản thân tôi thì bị trù dập một cách trái pháp luật cho đến nay, dù thế tôi không có ý thù ghét gì ông. Nhưng có một điều tôi không thể chấp nhận được khi Hiệu trưởng Nguyễn Quang Thư nói ông đã chỉ đạo ký và cấp 192 bằng tốt nghiệp cao đẳng trái pháp luật. Dù chỉ ký và cấp một bằng đã phạm tội hình sự, chưa nói đến 192 bằng. Nếu một nhà nước thượng tôn pháp luật thì chắc chắn ông đã phải ngồi tù. Tất nhiên, ông chỉ chỉ đạo bằng miệng, và chỉ đạo bằng miệng thì than ôi, lời nói gió bay. Và cuối cùng, cái quan trọng là ông đã bảo vệ thành công cho kẻ phạm tội cấp dưới một cách an toàn không hề hấn gì cả, cho tới nay.

Thử hỏi lương tri của ông như thế, “tấm gương lãnh đạo” của ông như thế, nếu sắp tới ông tiếp tục được báo chí tung hô, biết đâu ông lại được lên truyền hình nhận giải thưởng “tấm gương lãnh đạo thanh liêm chính trực vì dân vì nước”. Biết đâu, sau đó Ban Tuyên giáo của đảng lại phát động phong trào ‘học tập và làm theo’ để khỏa lấp khoảng trống tư tưởng của dân chúng hiện nay?! Nếu tiếp tục tạo dựng hình ảnh “bác” Tuyển, liệu có lừa mị được khối người dân đang nửa tỉnh nửa say trước sự bức xúc của hai dự luật như đã nói?!

Mặt khác, hình ảnh “tấm gương” đó liệu có tiếp tục ru ngủ được những người dân còn mê muội trước cảnh đất nước đã và đang mất chủ quyền, dẫn đến chuyện tan nhà nát cửa có thể đến với bất cứ ai? Đồng thời liệu “tấm gương” của “bác” được dựng lên có là cơ sở lý lẽ vững chắc cho đám công cụ tuyên truyền về sự tồn tại của chế độ?!

Suy cho cùng thì trong hệ thống cầm quyền cai trị đất nước của Đảng mấy chục năm qua, ngoài cụ Hồ ra, có thể nói không ai “diễn” giỏi để truyền thông có thể tạo dựng được một hình ảnh về “tấm gương” người lãnh đạo như ông Bộ trưởng BTM Trương Đình Tuyển. Để rồi Đảng có thể tiếp tục tiến hành cuộc cách mạng “văn hóa và tư tưởng” lấp khoảng trống về tư tưởng trong dân chúng hiện nay.

Nhưng ‘đáng tiếc’ cho Đảng, cái cơ chế độc tài toàn trị làm sao có thể tìm được quan chức nào không phạm tội để làm biểu tượng cho hình ảnh của đảng bây giờ. Chính ông Nguyễn Sinh Hùng khi làm Chủ tịch Quốc hội đã phải than rằng “kỷ luật hết lấy ai làm việc”. Cũng ‘đáng tiếc’ cho ông Tuyển, tôi lại là nạn nhân của ông, khi tôi làm theo Đảng nói! Trước đây cũng như bao nhiêu người dân sống dưới chế độ, tôi đã có biết bao nhiêu hy vọng về Đảng, hy vọng có được là do sự độc quyền thông tin, thực hiện chính sách ngu dân và nhồi sọ của Đảng.

Sau khi nhận ra mình bị Đảng lừa, tôi không muốn người khác bị lừa như tôi và càng không muốn cả dân tộc bị lừa. Cái chính là sợ Đảng lại phát động cuộc học tập và làm theo tấm gương của “bác“ Tuyển cho thế hệ trẻ hôm nay để góp phần kéo dài sự suy đồi của chế độ. Điều đó thôi thúc tôi viết tiếp những suy tư sâu xa của mình khi xuất hiện bài viết “Chuyện bây giờ mới kể về bác Trương Đình Tuyển” của tác giả Ngô Minh.

Phải nói, đa số người dân hôm nay đã nhận ra được cái gốc của sự oan khuất và bất hạnh của mình là một xã hội không có dân chủ, quyền con người bị Đảng tước đoạt, bị chà đạp một cách vô pháp. Thực tế đã chứng minh càng ngày, càng nhiều người dân lương chính quan tâm đến những tù nhân lương tâm, tù nhân chính trị. Họ nhận ra chính những kẻ đàn áp, bắt bớ bỏ tù người yêu nước vô tội mới là tội nhân.

Bởi đa số người dân hôm nay đã hiểu rằng, bất đồng chính kiến, thực thi dân chủ, thực thi quyền con người không phải là tội. Nên họ nhận ra chính những tù nhân lương tâm, tù nhận chính trị là ân nhân của mình, là những người đáng được tôn vinh chứ không phải là ai đó trong giới quan chức CS được đám bồi bút tung hô, ca tụng để đánh bóng chế độ. Ai cũng thấy cái đau của lương tri là ở chỗ, sự tung hô đó đã góp phần phủ lấp và bỏ lại đàng sau nó mọi oan khuất chồng chất và bất hạnh của người dân.

Nhận thức mang tính gốc rễ về sự bất hạnh của người dân, có thể nói hiện đang lan tỏa và bùng phát. Sự lan tỏa và bùng phát đó, biểu hiện rõ rệt nhất trong hai năm vừa qua khi đảng thể hiện quyết tâm đàn áp dân chủ nhân quyền. Khi sự thật bị phơi bày, tội ác không thể che giấu, người dân không còn tin vào chế độ thì mọi tuyên truyền dựng thánh đều thất bại, hầu hết có tác dụng ngược, “nguy hại” hơn đối với sự kéo dài quyền lực cai trị của Đảng.

Thực tế cho thấy, cuộc “cách mạng” khống chế “tư tưởng và văn hóa” của đảng dù có khốc liệt đến đâu cũng không thể cứu vãn được thất bại, đó cũng là dấu hiệu chấm hết cho một chế độ, sự sụp đổ cận kề là tất yếu. Nên ai đó có ý định ca tụng bất cứ một quan chức CS nào, đặc biệt là đã rời ghế quyền lực, để làm biểu tượng, đánh bóng chế độ có khác nào gián tiếp lật lại cái bộ mặt dơ bẩn thối tha – phạm tội tày trời của họ để thiên hạ “chiêm ngưỡng”.


V.M.H.

https://www.facebook.com/photo.php?fbid=932738736932701&set=a.116958901844026.1073741828.100005897504623&type=3&theater

Thứ Hai, 16 tháng 7, 2018

Có thể nói tôi là nạn nhân về "tấm gương" của nguyên Bộ trưởng BTM Trương Đình Tuyển!



Vũ Mạnh Hùng (15/7/2018)

Ghé trang FB VNTB thấy bài viết (CHUYỆN BÂY GIỜ MỚI KỂ VỀ BÁC TRƯƠNG ĐÌNH TUYỂN -https://www.facebook.com/…/a.355643751226…/769111893213101/…) ca ngợi về Tấm gương "bác" Trương Đình Tuyển BTBTM, chuyện VN ra nhập WTO công trạng của "bác" tôi tạm gác lại. Vì hiện tình đất nước có quá nhiều chuyện cần quan tâm, tôi không muốn mất thời gian vào chuyện này, nhưng không thể không nói. Ở đây tôi có mấy dòng về "tấm gương" lãnh đạo của "bác" để công luận được biết :
Ông Trương Đình Tuyển có biết vụ việc bao nhiêu năm tôi tố cáo bọn tham quan ô lại dưới quyền ông không, gửi bao nhiêu đơn từ cho ông không??? Tại sao cả hai lần làm bộ trưởng ông im lặng trước bao nhiêu lá đơn tôi tố cáo tham nhũng lừa đảo ở trường ..., hàng chục các cơ quan báo chí, khoảng 50 bài báo nhiều năm liên tục lên tiếng, ông vẫn im lặng phớt lờ như câm điếc!!! Trong khi đó ông về trường lên hoan, uống rượu với gã Bùi Đình Bá - Hiệu trưởng tham nhũng (hội tụ đủ tính chất lưu khốn sỉ" rồi chuồn vào phòng ngủ cùng, dân nói "thế thì cùng một ruộc, làm sao mà xử lý tham nhũng được".

Khi đến văn phòng trung ương yêu cầu về vấn đề giải quyết tố cáo, tôi hỏi một cán bộ cấp vụ trưởng tại sao tuyên truyền ông Bộ trưởng BTM "liêm khiết", "trung thực", "trong sạch" thế mà ông ta làm ngơ những vụ việc đầy tai tiếng thuộc trách nhiệm của mình? Ông vụ trưởng làm một câu : "liêm khiết gì, hắn không ăn chỗ này thì ăn chỗ khác (đầy đơn kiện ...), cho thư ký ghi chép tiền biếu xén tết, rồi nộp lại nhà nước để làm trò, bịp được ai!...".

Tôi lại nghĩ đến chuyện tại sao Hiệu trưởng Nguyễn Quang Thư dám ký 192 bằng tốt nghiệp trái pháp luật (từ học tại chức thành bằng chính quy, một bằng đã phải ngồi tù chứ chưa nói ký và cấp đến 192 bằng như thế!). Khi tôi trực tiếp hỏi Hiệu trưởng Thư tại phòng làm việc của ông, thì ông Thư nói tôi phản đối từ đầu nhưng sau khi tôi nhậm chức Hiệu trưởng thì ông Tuyển bảo tôi ký. Tôi lặng người khi đó, không thể không tin lời ông Thư nói và giật mình về tấm gương lãnh đạo của ông bộ trưởng Tuyển, giật mình về những gì tôi tố cáo những vụ việc tham nhũng lừa đảo ... của ông Hiệu trưởng Bùi Đình Bá mà ông Tuyển im lặng cả một thời gian dài, cả hai lần nhậm chức bộ trưởng Bộ Thương mại. Cũng vì lẽ đó tôi không thể không tin lời của ông vụ trưởng ở văn phòng trung ương nói.

Tôi tự đặt câu hỏi khi nhậm chức Bộ trưởng BTM lần một sao ông sao phớt lờ những đơn tố cáo của tôi. Tại sao khi vào nhậm chức Bí thư tỉnh Nghệ An ông lại hăng hái và làm những việc thể hiện sự liêm chính đến thế!? Sau khi nhậm chức Bộ trưởng BTM lần hai nhiều vụ việc tham nhũng gia tăng gây tai tiếng trên công luận như thế sao ông lại im lặng như câm điếc!?

Phần tôi, tôi vẫn nghĩ nếu ông sống trong một môi trường dân chủ thì chắc ông sẽ là người tốt, nhưng trong môi trường độc tài ông đã bị tha hóa biến chất trở thành tội phạm. Tôi là nạn nhân làm theo Đảng hô chống tham nhũng khi ông Tuyển làm Bộ trưởng BTM. Sự thật tôi có đầy đủ cơ sở pháp lý "về tấm gương" lãnh đạo của ông, không ai có thể chối cãi được, để thế hệ mai sau biết rõ về tấm gương lãnh đạo "sáng ngời" của ông như thế nào!

V.M.H

Nguồn : https://www.facebook.com/manhhung.vu.566790/posts/929677323905509



Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2018

CHẾT CHO QUÊ HƯƠNG MÌNH

                                              Ảnh Nhà báo Đỗ Cao Cường

"Còn tôi thì khác, mặc dù trên đường phóng xe máy suốt chiều dài đất nước, vào những ngày mưa phùn, rét buốt, tôi đứng trên một quả đồi sạt lở và bên dưới là những tay cảnh sát trá hình, xã hội đen, dân oan... tôi vẫn cố giơ máy quay ra, lúc đó có thể bị đánh chết, nhưng tôi nhận thức được rằng tôi chết cho những điều đáng được chết, chứ tôi không chết cho một chủ nghĩa không có gì ngoài sự mơ mộng." (Đỗ Cao Cường)

Đỗ Cao Cường

Thật buồn vì sự thờ ơ, vô cảm của lãnh đạo UBND xã Tân Triều, Thanh Trì, Hà Nội mà bà Cao Thị Thỏa phải đi ở nhờ, ra đường nhặt rác. Giữa trưa nắng chang chang, hai chị em dắt tay nhau lên ủy ban đòi nhà mà người ta lại cúp điện phòng tiếp dân, khiến cho bệnh tim của em gái bà Thỏa tái phát, huyết áp tăng 180/100 mmHg, suýt nữa thì lăn đùng ra chết, một cái chết đau đớn và đầy oan ức, ngay trong UBND xã Tân Triều.
Ngày hôm nay, con trai người đàn ông tự thiêu Bùi Hữu Tuân – nguyên trưởng thôn Đạo Ngạn, xã Hợp Đồng, huyện Chương Mỹ, Hà Nội lại gửi cho tôi thêm nhiều bằng chứng vô tội của bố anh ấy, nhưng có lẽ, những gì tôi đưa lên đây đã đủ rồi, cơ quan công an cũng đã biết, vấn đề là họ có điều tra đến cùng hay không mà thôi.

Cũng không hiểu tại sao, câu chuyện về người đàn ông tự thiêu khiến cho tôi liên tưởng tới một anh bạn làm ở báo Pháp luật Việt Nam, mặc dù gia đình bạn ấy nghèo lắm, nghèo đến nỗi nhìn thấy ngôi nhà hai tầng rách tươm của nhà tôi, bạn ấy đã thốt lên rằng sao có điều kiện thế mà vẫn còn đi nói xấu chính quyền.
Và trong những giây phút cuối đời ấy, người đàn ông tự thiêu vẫn một mực tin vào các đầy tớ, cuối cùng, vẫn bị ông phó thủ tướng phán một câu xanh rờn: Trưởng thôn là người có tội!

Điều đó khiến cho tôi liên tưởng tới câu chuyện hàng triệu thanh niên trai tráng lên đường nhập ngũ, khi mà cả cuộc đời họ cũng chỉ loanh quanh bên mấy giậu mồng tơi, những cánh diều no gió cùng lời ru, tiếng hát ngọt ngào của bà, của mẹ... rồi cho tới một ngày, ai đó có thế lực, có lý luận đến làng họ phân tích về thời cuộc, về lý tưởng sống, mặc dù họ không có nhiều cơ hội để nghe, để học, không có sự va vấp đủ đầy trong một thế giới rộng lớn và mênh mông, nhưng như đạo Đức chúa trời vậy, họ đã coi đó là “mặt trời chân lý” và rồi họ lên đường, đến lúc sắp chết họ vẫn nghĩ tới việc con cái sau này phải chết theo cách của họ.

Còn tôi thì khác, mặc dù trên đường phóng xe máy suốt chiều dài đất nước, vào những ngày mưa phùn, rét buốt, tôi đứng trên một quả đồi sạt lở và bên dưới là những tay cảnh sát trá hình, xã hội đen, dân oan... tôi vẫn cố giơ máy quay ra, lúc đó có thể bị đánh chết, nhưng tôi nhận thức được rằng tôi chết cho những điều đáng được chết, chứ tôi không chết cho một chủ nghĩa không có gì ngoài sự mơ mộng.

Lẽ ra, giờ này, tôi cũng đã có mặt tại vùng chiến sự Formosa, nhưng vì sự quan tâm, lo lắng của người bạn gái, cùng những lời khuyên đầy nghĩa tình của những người chị bản lĩnh và tử tế như Lê Hoài Anh, Minh Hằng, Nguyễn Lai... nên tôi phải cân nhắc, thận trọng hơn, thận trọng để còn đi đường dài.
Và hiện nay, tôi đã bắt đầu dành nhiều thời gian ôn ngoại ngữ, nếu sống sót thì một, hai năm nữa tôi sẽ lên đường tới tham quan các nước “tư bản giãy chết” cũng như tham gia vào vài ván cờ quốc tế.

Còn nếu không đi thì cũng không sao, những trải nghiệm trong cái đất nước này cũng đã đủ cho tôi sống vài đời rồi, và nó cũng đã lấy đủ nước mắt của người đời.
Nhưng, dù thế nào đi nữa, mai mốt tôi vẫn phải lên đường, lần đi này khác lần đi trước, tôi không còn muốn làm cho bất kỳ báo đài nào nữa, tôi muốn thực hiện những tác phẩm độc lập.

Nếu chẳng may có chết như chị Hải Đường thì tôi vẫn mong rằng đó sẽ là cái chết đẹp. Còn nếu cứ sợ hãi thì cũng sẽ chả làm được gì, phải có người chết thì mới có dư đất cho người khác sống. 
(https://baomoi.com/s/c/26637073.epi?utm_source=desktop&utm_medium=facebook&utm_campaign=share)

Trên thực tế, nhiều ngôi làng mình quay lại, trong vai một người lạ, tôi hỏi họ có biết Lê Công là ai không? thực sự họ không biết Lê Công là ai cả. Thế có biết Hải Đường, Tuyết Vân, Quốc Ấn, Helly Cường là ai không? họ đã tiếp xúc rồi.

Cho nên, không có gì là vô ích cả, và cũng chả cần ai trao giải thưởng này nọ, cũng chẳng có giải Nobel, Ngô Bảo Châu nào dám vỗ ngực nói là hơn họ, khi mà họ đã dám vượt qua mọi nỗi sợ hãi, chấp nhận chết cho những điều tốt đẹp nhất, chấp nhận bị nguyền rủa, bị nguyền rủa vì tình yêu đối với quê hương, đất nước này!

Đ.C.C
Nguồn : https://www.facebook.com/docaocuonglieu/posts/1850783941655284

Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2018

VIỆC NHÀ CẦM QUYỀN CSVN BẮT BLOGGER LÊ ANH HÙNG LÀ TỰ KHƠI CHỖ THỐI NHẤT CỦA QUYỀN LỰC ĐỂ NGỬI?!

Vũ Mạnh Hùng



                                                              Hình ảnh Blogger Lê Anh Hùng

Sáng 5/7/2018 Blogger Lê Anh Hùng (LAH) bị nhà cầm quyền CSVN bắt theo Điều 331 BLHS2015 (Điều 258 BLHS cũ). Chắc chắn công luận sẽ đòi hỏi :

1. LAH lợi dụng ở điểm nào, khoản nào mà luật pháp quy định người dân không được làm.(Vì luật mù mờ để bảo vệ chính những kẻ phản nước, buôn dân bán nước vì đặc quyền đặc lợi bất chính thì không bao giờ có quy phạm pháp luật, luật ra để muốn bắt ai thì bắt nên cả hệ thống pháp luật của nhà sản sẽ không bao giờ đáp ứng được công luận). Tức là luật pháp không cấm những việc LAH làm.

2. "Lợi dụng quyền tự do dân chủ" để làm việc gì thì nhà cầm quyền CSVN, hệ thống truyền thông công nô cũng không bao giờ dám nói cụ thể về việc LAH tố cáo và yêu cầu " những nhà chức trách khởi tố và bắt giam tên trùm gián điệp Tàu - Hoàng Trung Hải cùng tên việt gian bán nước Nguyễn Phú Trọng kẻ đã bao che đồng lõa với y mười mấy năm qua". Đúng ra luật pháp phải chứng minh được việc LAH nói đúng hay sai bằng một phiên tòa xét xử công khai, nếu sai mới tiến hành bắt. Đàng này, những người thực thi luật pháp không chỉ ra được cụ thể và chứng minh được những việc LAH nói sai thì việc bắt và tạm giam LAH là việc bịt miêng người yêu nước của kẻ cầm quyền tay sai bán nước hại dân.

3. Việc LAH tố cáo những tội cụ thể của giới lãnh đạo chóp bu CSVN như : Nguyễn Tấn Dũng, Nông Đức Mạnh, Hoàng Trung Hải, Nguyễn Phú Trọng nhiều năm qua, nội dung tố cáo đã được gửi đến các đại biểu quốc hội cũng như những nhà chức trách nhưng không ai giải quyết. Nguyện vọng của LAH muốn làm sáng tỏ những việc mình tố cáo nên đã sẵn sàng chấp nhận bị bắt từ lâu để có được một phiên tòa xét xử công khai những việc mình tố cáo.

4. Việc bắt, tạm giam blogger LAH không nhiều thì ít sẽ có ảnh hưởng sâu sắc đến việc đấu đá tranh giành quyền lực của phe nhóm sắp tới ở chốn cung đình. Một người dân bình thường ở VN hiện nay thì không ai không tin bất cứ kẻ nào trong giới cầm quyền nhà sản không tham nhũng, nhưng cái uất hận, căm giận nhất của đa số tầng lớp nhân dân là những kẻ tham nhũng làm tay sai bán nước cho Tàu cộng.

5. Những kẻ cầm quyền bán nước hại dân ở giới chóp bu đã bị tố cáo nếu không bắt LAH thì bộ mặt thật của chúng cũng đã bị lộ, nhiều người biết nhưng số đông cũng còn rất nhiều người chưa biết hoặc nghi ngờ. Nên việc bắt LAH sẽ là "lợi" bất cập "hại" cho phe nhóm tham nhũng làm tay sai cho Tàu cộng trong việc đấu đá nội bộ ở cung đình.

Ngoài những suy tư và nhận định trên ở đây cũng cần nói thêm việc bắt ở đây là bắt những người vô tội, người yêu nước tranh đấu cho dân chủ nhân quyền, chứ việc bắt người có tội theo những tội danh được pháp luật quy định rõ ràng, đúng quy trình tố tụng thì không có gì để nói. Nên đối với một chế độ độc tài toàn trị đen tối như ở VN, việc bắt những người vô tội yêu nước dư luận đã biết thì việc bắt đều do chỉ đạo ở nhóm chóp bu có tính toán tương đối kỹ để phục vụ cho việc giành giữ quyền lực bất chính.

Nếu ở các cấp trung gian không bị chỉ đạo hoặc không có thù oán gì với những người yêu nước vô tội, họ không dại gì tự nhiên làm những điều bất lương vô pháp như : sách nhiễu, đàn áp, bắt bớ ... đụng chạm đến những người yêu nước tranh đấu cho dân chủ nhân quyền.

Bới đa số trong đám hệ thống công cụ của nhà sản hiện nay không đến nỗi mù quáng không nhận ra những việc làm vô pháp, trái đạo lý để mang tội với dân với nước, mang nỗi nhục cho bản thân và gia đình trước lịch sử và trước mắt sẽ bị liên lụy do vi phạm luật pháp quốc tế mà nhà nước CSVN đã cam kết.

Tôi thách đố nhà cầm quyền CSVN và hệ thống công cụ dám điều tra làm rõ, cụ thể tội "lợi dụng quyền tự do dân chủ" của blogger Lê Anh Hùng để công khai cho toàn dân Việt Nam và thế giới biết!

Mọi người quan tâm đến hiện tình đất nước hãy chờ đợi xem vụ án đặc biệt này nhà cầm quyền CSVN có dám điều tra làm rõ đúng sai để xử đúng người, đúng tội, đúng pháp luật như đã từng leo lẽo tuyên truyền? Hay im lặng, làm ngơ rồi dùng truyền thông công nô, đám DLV tìm cách moi móc bịa, xuyên tạc chuyện riêng tư, mạ lỵ vu cáo blogger LAH để đánh lạc hướng dư luận? Rồi sau đó đem ra xét xử bằng một phiên tòa công khai giả hiệu như xét xử những người bất đồng chính kiến, người yêu nước vô tội đã diễn ra hàng chục năm qua để mặc cả, đổi chác với thế giới văn minh khi có lợi?.

VMH


Nguồn : https://www.facebook.com/manhhung.vu.566790/posts/921354851404423

Nhà cầm quyền CSVN bắt blogger Lê Anh Hùng là tự vạch “gót chân Achilles” của mình!

Vũ Mạnh Hùng
Sáng 5/7/2018 Blogger Lê Anh Hùng (LAH) bị nhà cầm quyền CSVN bắt theo Điều 331 BLHS2015 (Điều 258 BLHS cũ): “lợi dụng quyền tự do dân chủ…”. Chắc chắn công luận sẽ đòi hỏi:
1. LAH lợi dụng ở điểm nào, khoản nào mà luật pháp quy định người dân không được làm? Không có và không hề có khoản nào cả! (Vì luật mù mờ để bảo vệ chính những kẻ phản nước; đã buôn dân bán nước vì đặc quyền đặc lợi bất chính thì làm gì có quy phạm pháp luật rõ ràng rằng điều này điều kia là lợi dụng tự do dân chủ). Tức là luật pháp không cấm những việc LAH làm.

2. "Lợi dụng quyền tự do dân chủ" để làm việc gì thì nhà cầm quyền CSVN và hệ thống truyền thông dưới trướng cũng không bao giờ dám nói cụ thể vào những việc LAH tố cáo và yêu cầu: "nhà chức trách hãy khởi tố và bắt giam tên trùm gián điệp Tàu - Hoàng Trung Hải cùng tên việt gian bán nước Nguyễn Phú Trọng, kẻ đã bao che, đồng lõa với y mười mấy năm qua". Đúng ra luật pháp phải chứng minh được việc LAH nói đúng hay sai bằng một phiên tòa xét xử công khai, nếu sai mới tiến hành bắt. Đàng này, người thực thi luật pháp chưa chỉ ra được cụ thể và chứng minh được những việc LAH nói là sai thì việc bắt và tạm giam LAH tất nhiên sẽ bị dư luận xem là việc bịt miệng người dám lên tiếng phơi bày sự thật của kẻ cầm quyền tay sai bán nước hại dân. Thử hỏi các ngài làm sao chống lại được dư luận?

3. LAH đã từng tố cáo những tội trạng cụ thể của giới lãnh đạo chóp bu CSVN, cụ thể là những người như Nguyễn Tấn Dũng, Nông Đức Mạnh, Hoàng Trung Hải, Nguyễn Phú Trọng, trong suốt nhiều năm qua. Nội dung tố cáo đã được gửi đến các đại biểu Quốc hội cũng như nhiều nhà chức trách, nhưng đơn gửi chất chồng mà không được một ai giải quyết. Nguyện vọng của LAH là muốn làm sáng tỏ những việc mình tố cáo, nên từ lâu anh đã sẵn sàng chấp nhận bị bắt để có được một phiên tòa xét xử những việc mình tố cáo một cách công khai. Chúng tôi chưa biết và cũng chưa đoán định những điều anh tố cáo là đúng sự thật hay không đúng sự thật, nhưng chỉ riêng cái tâm nguyện này của anh cũng bắt ta phải tự hỏi, giữa nhà cầm quyền và Lê Anh Hùng, ai là phía muốn phơi bày chân lý trước toàn dân?

4. Việc bắt, tạm giam blogger LAH không nhiều thì ít sẽ có ảnh hưởng sâu sắc đến việc đấu đá tranh giành quyền lực giữa các phe nhóm sắp tới ở chốn cung đình. Một người dân bình thường ở VN hiện nay cũng không ai còn tin được rằng vẫn còn một số kẻ nào đó trong giới quyền chức hiện tại không vướng vào tham nhũng, đó là vì sự thật quá tàn nhẫn về các vụ việc bị phanh phui từ trên xuống dưới, dù rất nhỏ giọt, đều đã đập mạnh vào con mắt, lỗ tai của trăm họ. Nhưng cái mà đại đa số tầng lớp nhân dân uất hận, căm phẫn nhất chính là những kẻ tham nhũng trơ tráo đó lại chính là những kẻ kiêm tay sai bán nước cho Tàu Cộng. Lời tố cáo của LAH sở dĩ có sức nặng còn chính vì lẽ đó. Chỉ xin dẫn một bằng chứng mới nhất: Việc các vị vừa đưa trình Quốc hội dự Luật Đặc khu và ông bà nào cũng sốt sắng muốn thông qua ngay lập tức chẳng phải minh chứng cho lời tố cáo của LAH sao?

5. LAH tố cáo đúng vào các vị chóp bu mấy thế hệ trong giới cầm quyền hiện nay. Vì thế, việc bắt anh trước sau sẽ đẻ ra một nghịch lý không sao tránh được: Nếu không bắt LAH đương nhiên bộ mặt của “đối tượng” cũng đã bị lộ, nhiều người biết rồi, nhưng số đông vẫn còn rất nhiều người chưa biết hoặc bán tín bán nghi. Bởi vậy, bắt LAH là cốt để “bịt lỗ hổng”, cho các mối nghi ngờ ấy không loang thêm ra khắp thiên hạ. Có phải đó là việc "lợi" bất cập "hại" cho các phe nhóm mà LAH dứt khoát quy kết là “tham nhũng” “làm tay sai cho Tàu Cộng” khi ra lệnh bắt anh hay không?

Ngoài những nhận định và suy ngẫm trên, cũng cần nói thêm việc bắt ở đây là nằm trong chuỗi bắt người vô tội, người yêu nước tranh đấu cho dân chủ nhân quyền, chứ nếu bắt người có tội rõ ràng, theo những tội danh được pháp luật quy định, đúng quy trình tố tụng, thì không có gì để nói. Vì thế, dư luận sẽ càng đinh ninh, đối với một chế độ độc tài toàn trị ở vào một thời kỳ đen tối như VN hiện nay, việc bắt những người vô tội yêu nước mà cả nước đều đã biết tiếng thì đó là do chỉ đạo từ nhóm cầm quyền chóp bu có tính toán tương đối kỹ để phục vụ cho việc giành giữ quyền lực bất chính của mình.
Trong hình ảnh có thể có: 1 người
Blogger Lê Anh Hùng
Nếu ở các cấp trung gian không bị chỉ đạo hoặc không có thù oán gì với những người yêu nước vô tội, họ không dại gì tự nhiên làm những điều bất lương vô pháp, như: sách nhiễu, đàn áp, bắt bớ... đụng chạm đến người yêu nước tranh đấu cho dân chủ nhân quyền.

Bởi đa số trong đám hệ thống công cụ của chính quyền, không đến nỗi tất cả đều mù quáng, không một ai nhận ra những việc làm vô pháp, trái đạo lý để lại hậu quả nặng nề, mang tội với dân với nước, mang nỗi nhục cho bản thân và gia đình trước lịch sử, và trước mắt sẽ bị liên lụy do vi phạm luật pháp quốc tế mà nhà nước CSVN đã cam kết. Với tình hình mất uy tín tăng tốc của bộ máy nhà nước như ta thấy, tôi tin ngày càng có thêm những con người thức tỉnh đó.

Bởi vậy, tôi thách đố nhà cầm quyền CSVN và hệ thống công cụ dám điều tra làm rõ, cụ thể tội "lợi dụng quyền tự do dân chủ" của blogger Lê Anh Hùng để công khai cho toàn dân Việt Nam và thế giới biết!

Mọi người quan tâm đến hiện tình đất nước hãy chờ đợi xem trong vụ án đặc biệt này nhà cầm quyền CSVN có dám điều tra làm rõ đúng sai để xử đúng người, đúng tội, đúng pháp luật như họ đã từng tuyên truyền? Hay họ sẽ im lặng, làm ngơ rồi dùng truyền thông nhà nước và đám DLV tìm mọi cách moi móc, xuyên tạc chuyện riêng tư, nhằm mạ lỵ vu cáo blogger LAH để đánh lạc hướng dư luận? Rồi sau đó họ sẽ đem ra xét xử bằng một phiên tòa… công khai giả trang như cách họ vẫn từng xét xử những người bất đồng chính kiến, người yêu nước vô tội, đã diễn ra hàng chục năm qua, để mặc cả, đổi chác lợi và tiền với thế giới văn minh?

V.M.H.
Tác giả gửi BVN

https://boxitvn.blogspot.com/2018/07/nha-cam-quyen-csvn-bat-blogger-le-anh.html#more